Đi phỏng vấn vị trí Scrum Master bên này. Chuyện rất khó chịu nếu không muốn nói là mất thời gian và cọc cằn. 2 vòng phỏng vấn, mà như 3 vòng. Vòng 0 nói chuyện với HR qua đt, mọi thứ ok, hẹn pv ở công ty. Fine. Lên công ty cho vòng 1. 1 anh người Pháp, 1 anh người Việt phỏng vấn, mọi thứ cũng ngon vì đúng là công ty có mấy cái vấn đề về process, mình chỉ ra hết, đưa hết ra hướng giải quyết, ok, chắc mẩm sẽ vào vòng trong. Vào vòng cuối thật, mà pv với nhân sự, trước đó có bạn gọi điện cho mình, kêu là chỉ pv về chính sách, đãi ngộ các thứ. Ổn xách đít đi, chuyện bắt đầu khó chịu. Đầu tiên là sai giờ, cực kì ghét sai giờ, bản thân là ứng viên, đến muộn 5p cũng sợ, nên đến trước hẳn 15p, ngồi đợi. Bên đó sai giờ, muộn của mình gần 10p. Khá cọc cằn rồi, nhưng thôi, đàn ông, xuề xòa cho qua. Vào phỏng vấn, 1 chị HR người Việt, 1 bạn người nước ngoài. Những tưởng hỏi về expectation, lương lậu, policy, nào ngờ hỏi mọi thứ y chang vòng đầu, khó chịu part 2, nhưng thôi vẫn xuề xòa cho qua. Cả 2 vòng đều nói đến sai lầm mình gặp phải trong quá khứ, vòng 1 thì không có vấn đề gì, vòng 2 bị đem ra mổ xẻ. Thực sự khó chịu. Đi về, lòng chắc mẩm là fail, nhưng vẫn cáu. Cáu vì cái process lằng nhằng, cáu vì công ty không coi trọng ứng viên, và cáu vì làm mất thời gian của nhau. Hôm sau gọi điện cho mình báo fail nhưng xin giữ lại cv để sau này có cơ hội gọi lại. Mình biết là không gọi đâu, nhưng vẫn ừ, và nghĩ là, kể cả có gọi cũng không bao giờ mất thời gian của mình như vậy nữa.